Nguyễn Hiền Nhân

Mây trắng đường bay



Một thời áo trắng lao xao,
Dắt nhau hai đứa đi vào bến yêu.
Không gian tím thẳm đường chiều,
Bóng em ẩn giữa trang Kiều Nguyễn Du.

Êm đềm trận gió mùa Thu,
Cầm kỳ thi họa em ru hồn người.
Anh ngây vì nửa nụ cười*
Núi đôi e ấp mịn tươi sắc ngà.

Mái chèo khua sóng phong ba
Tình ca như trận mưa sa ngập lòng.
Bềnh bồng trong cõi mênh mông,
Cũng gì một chút hương nồng ban sơ.

Cát đằng lõng lẽo mối tơ,
Để bao thương nhớ lạc bờ Ngân Giang,
Uyên Ương lỡ giấc mộng vàng,
Son môi tàn nụ lỗi nàng hay ta?

Phất phơ dáng ngọc kiêu sa,
Đường xưa mây trắng ,Sáo là đà bay
Thực ảo như truyện liêu trai,
Chỉ còn cái bóng, dấu hài trong mơ

Hmhiennhan
*Nụ cười tủm tỉm nửa miệng

Được bạn: vdn đưa lên
vào ngày: 27 tháng 11 năm 2011

Bình luận về Bài thơ "Mây trắng đường bay"